Bát giải thoát
Mục lục
Tham khảo:
- Kinh Trung Bộ, kinh “Tiểu kinh Bát giải thoát”.
- Thanh tịnh đạo luận, chương X.
- Thích Minh Châu, Phật học phổ thông, khóa XXXIX.
- Thích Nhất Hạnh, Thiền tập cho người mới bắt đầu.
Bát giải thoát (aṣṭa-vimokṣa) là tám phép thiền định giúp hành giả vượt qua chấp trước, đạt tự do nội tâm.
1. Quán thân bất tịnh
- Quán thân mình bất tịnh để đoạn trừ tham dục.
- Thực tập: tưởng thân thể như túi da chứa chất bất tịnh.
2. Quán thân người khác bất tịnh
- Quán ngoại thân bất tịnh, kết hợp định sắc tưởng.
- Đối trị tham ái đối với sắc tướng bên ngoài.
3. Quán thân đẹp tùy ý
- Quán thân đẹp, thanh tịnh nhưng biết đó là tưởng; phá chấp đẹp xấu.
- Phát triển định sắc tưởng vi tế.
4. Quán cảnh giới vô biên hư không
- Vào định “Không vô biên xứ”, vượt khỏi sắc tưởng.
- Tâm mở rộng vô hạn, không bị giới hạn không gian.
5. Quán thức vô biên
- Nhận biết thức trải khắp, vào “Thức vô biên xứ”.
- Thấy rõ tâm bao la, xả bỏ giới hạn bản ngã.
6. Quán vô sở hữu
- Vào định “Vô sở hữu xứ”: không còn chấp vào đối tượng nào.
- Tâm lặng yên, không nắm bắt pháp.
7. Quán phi tưởng phi phi tưởng
- Vào định “Phi tưởng phi phi tưởng xứ”: tri giác cực kỳ vi tế.
- Chuẩn bị bước sang định vượt ngoài thiện ác.
8. Diệt thọ tưởng định
- Diệt thọ tưởng, tâm không còn cảm thọ hay tri giác thô.
- Là nền tảng để chứng A-la-hán, đoạn tận lậu hoặc.
Ý nghĩa thực hành
- Bát giải thoát là lộ trình từ quán thân bất tịnh đến các định vô sắc và diệt thọ tưởng.
- Cần sự hướng dẫn của thiện tri thức, giữ giới và chánh niệm vững chắc.
- Mục tiêu cuối cùng không phải thần thông mà là giải thoát khỏi chấp ngã, sống tự do giữa đời.