Lục xúc
Mục lục
Tham khảo:
- https://vi.wikipedia.org/wiki/X%C3%BAc_(Ph%E1%BA%ADt_gi%C3%A1o)
- Kinh Tạp A-hàm, kinh số 290.
- Thích Minh Châu, Phật học phổ thông, khóa XXXI.
- Thích Nhất Hạnh, Hiểu và thương.
Lục xúc (ṣaḍ-sparśa) là sáu sự tiếp xúc giữa căn và trần: nhãn xúc, nhĩ xúc, tỷ xúc, thiệt xúc, thân xúc, ý xúc. Xúc là mắt xích quan trọng trong thập nhị nhân duyên, làm phát sinh cảm thọ rồi ái, thủ, hữu.
1. Nhãn xúc
- Mắt tiếp xúc với hình sắc → nhãn thức sinh khởi.
- Nếu thiếu chánh niệm, dễ sinh tham hoặc sân.
- Thực tập: nhìn với tâm bình đẳng, quán vô thường.
2. Nhĩ xúc
- Tai tiếp xúc âm thanh → nhĩ thức hình thành.
- Dễ bị kích động bởi lời khen chê.
- Thực tập: lắng nghe sâu, không phản ứng vội.
3. Tỷ xúc
- Mũi tiếp xúc mùi → tỷ thức sinh khởi.
- Tập nhận diện cảm xúc đi kèm, giữ hơi thở an tĩnh.
4. Thiệt xúc
- Lưỡi tiếp xúc vị → thiệt thức hoạt động.
- Nuôi dưỡng ăn uống chánh niệm, tránh tham vị.
5. Thân xúc
- Thân tiếp xúc đối tượng vật lý → thân thức nhận biết nóng, lạnh, mềm, cứng.
- Quán cảm thọ để không phản ứng cực đoan.
6. Ý xúc
- Ý tiếp xúc pháp trần (ý niệm, ký ức, khái niệm) → ý thức sinh khởi.
- Dễ sinh kiến chấp; cần quán chiếu để tránh dính mắc.
Ý nghĩa thực hành
- Khi xúc sinh, nếu không chánh niệm, ái sẽ nối tiếp; do đó phải can thiệp ngay tại điểm tiếp xúc.
- Thiền quán tứ niệm xứ là phương pháp đón nhận xúc một cách tỉnh thức.
- Trong đời sống hiện đại, nên tạo “xúc lành”: nghe pháp, đọc sách, tiếp xúc thiên nhiên để nuôi dưỡng tâm thiện.