Thất đại
Mục lục
Tham khảo:
- Kinh Lăng Già, quyển II.
- Thích Thiện Hoa, Phật học phổ thông, khóa XXXIV.
- Thích Nhất Hạnh, Tâm kinh giảng giải.
Thất đại là bảy yếu tố cấu thành vũ trụ theo một số kinh Đại thừa: địa, thủy, hỏa, phong, không, thức, kiến. Năm đại đầu thuộc vật chất; hai đại sau nhấn mạnh phương diện tâm linh.
1. Địa đại
- Biểu trưng cho tính rắn chắc, vật chất thô như đất, xương, núi.
- Tu tập: ý thức sự nâng đỡ của đất, sống giản dị, bảo vệ môi trường.
2. Thủy đại
- Biểu trưng cho tính ướt, kết dính; trong cơ thể là máu, dịch.
- Tu tập: nuôi dưỡng lòng từ bi như nguồn nước tưới mát.
3. Hỏa đại
- Biểu trưng cho nhiệt lượng, chuyển hóa; trong thân là hơi ấm, tiêu hóa.
- Tu tập: dùng trí tuệ để chuyển hóa tham sân si, không để “lửa giận” bùng cháy.
4. Phong đại
- Biểu trưng cho chuyển động, khí lực; trong thân là hơi thở, vận động.
- Tu tập: thực hành thiền thở, giữ thân tâm linh động nhưng vững chãi.
5. Không đại
- Không gian bao trùm, cho phép các đại khác tồn tại.
- Tu tập: nhận ra bản chất rỗng rang của mọi pháp, nuôi dưỡng tâm rộng mở.
6. Thức đại
- Yếu tố nhận biết khiến vạn pháp hiển bày; tương ứng với tâm thức.
- Tu tập: phát triển chánh niệm, hiểu biết, chuyển thức thành trí.
7. Kiến đại
- Khả năng thấy biết chân thật – “kiến tánh”.
- Tu tập: quán soi để thấy thực tướng, không bị vọng tưởng che mờ.
Ý nghĩa thực hành
- Thất đại gợi nhắc sự hòa quyện giữa vật chất và tinh thần.
- Quán thất đại giúp hành giả không chấp thân tâm là “ta”, từ đó sống hài hòa với thiên nhiên.
- Trong đời sống hiện đại, ta có thể nuôi dưỡng bảy đại bằng chế độ sinh hoạt lành mạnh và tu tập chánh niệm, trí tuệ.